“Ngày của Cha” bắt nguồn từ một câu chuyện đau lòng
| 19-06-2016Ngày của Cha (Father’s Day) là một trong những ngày quốc lễ của Mỹ. Nguồn gốc bắt đầu từ câu chuyện thảm họa hầm mỏ ở Monongah, tây Virginia (Mỹ) vào tháng 12/1907. Vụ tai nạn đã khiến 362 người đàn ông thiệt mạng, trong đó có 250 người đã làm cha, nghĩa là khoảng 1.000 đứa trẻ đã mồ côi cha từ sự việc đau lòng này.
Cô Grace Golden Clayton, một người con mất cha trong tai nạn này, đã tổ chức một buổi lễ tưởng nhớ đến những người cha xấu số tại nhà thờ địa phương tây Virginia. Cô Clayton đã chọn ngày chủ nhật gần nhất ngày sinh nhật người bố để tổ chức lễ. Đó cũng chính là nguồn gốc của Ngày của Cha, diễn ra lần đầu vào ngày 5/7/1908.
Tuy nhiên, cô Clayton khá kín tiếng và ngày lễ cũng không được tổ chức lại vào những năm sau.
Khoảng 2 năm sau, cô Sonora Smart Dodd, sống ở Shokane, Washington, có người cha là ông William Jackson Smart, từng là cựu chiến binh trong cuộc nội chiến nước Mỹ. Vợ ông chẳng may qua đời khi sinh người con út. Kể từ đó, người cha một thân “gà trống” nuôi 6 đứa con đến lúc trưởng thành.
Cảm phục trước sự hy sinh và tình yêu thương vô bờ của cha dành cho gia đình, cô Dodd quyết định kêu gọi thành lập một ngày để tưởng nhớ công ơn người cha. Với sự giúp đỡ của các mục sư và Hiệp hội Thanh niên Thiên chúa giáo, ngày lễ của Cha đã được tổ chức vào năm 1910.
Kể từ đó, Ngày của Cha được vận động trở thành quốc lễ của Mỹ.
Cho tới năm 1972, tổng thống Richard Nixon đã ký duyệt và công bố Ngày của Cha chính thức là ngày quốc lễ của nước này và được tưởng niệm vào chủ nhật thứ ba của tháng 6 mỗi năm.
Ngày Chủ nhật thứ ba của tháng 6 là Ngày của Cha tại nhiều quốc gia như Hoa Kỳ, Vương quốc Liên hiệp Anh, Canada, Ấn Độ, Argentina, Hungary, Nam Phi, Nhật Bản, Malaysia, Mexico, New Zealand, Pháp, Philippines, Singapore, Slovakia...
Phát biểu nhân Ngày của Cha năm 2016, Tổng thống Obama nhắc lại thảm kịch ở Orlando để nhấn mạnh rằng các ông bố cần dạy cho con về lòng bao dung và sự bình đẳng, sống với tình thương.
Sau đây là trích bài phát biểu:
Tôi trưởng thành mà không có cha ở bên. Trong khi tôi tự hỏi cuộc đời tôi sẽ ra sao nếu ông ấy ở bên cạnh nhiều hơn, tôi cũng nỗ lực hết mình để trở thành người cha tốt cho các con gái của tôi.
Cũng như mọi người cha khác, tôi luôn luôn lo lắng về sự an toàn của các con. Đặc biệt khi chúng ta đang chứng kiến những vụ bạo lực, lẽ ra có thể ngăn chặn, xảy ra ở nơi mà những đứa trẻ thường đến, như trường học, nhà thờ, rạp chiếu phim, và hộp đêm khi chúng trưởng thành.
Đó sẽ là hành động táng tận lương tâm nếu chúng ta cho phép các vũ khí chiến tranh được tuồn vào những địa điểm trên một cách dễ dàng. Và, ngay cả khi chúng ta đã chứng kiến nỗi đau của những ông bố bà mẹ mất con, việc chúng ta không thể làm gì để ngăn chặn những chuyện đau lòng tái diễn là điều vô lý.
Tổng thống Obama rơi lệ khi phát biểu về vụ xả súng ở hộp đêm Pulse tại Orlando. Với số người chết là 50 (bao gồm nghi phạm), sự việc trở thành vụ bạo lực súng đạn đẫm máu nhất lịch sử Mỹ. Ảnh: CNN
Trong tuần này, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện các ông bố, bà mẹ trên khắp nước Mỹ sẽ giải thích thế nào với họ về những chuyện đã xảy ra ở Orlando. Thỉnh thoảng chúng ta lại phải chứng kiến những phút mặc niệm dành cho những nạn nhân trong các vụ xả súng. Và sau những khoảnh khắc này là nhiều tháng trời im lặng. Việc không hành động gì là điều không thể bào chữa.
Nếu chúng ta muốn nuôi nấng các con trong một môi trường an toàn và nhiều lòng yêu thương hơn, chúng ta cần phải lên tiếng. Chúng ta cần các con lắng nghe chúng ta lên tiếng, về những nguy cơ mà súng đạn gây ra cho cộng đồng, và chống lại một hiện trạng vô nghĩa. Các con cần lắng nghe chúng ta nói về điều này, dù những ý kiến phản đối có thể mạnh mẽ hơn và át đi.
Chúng ta cần các con lắng nghe rằng vì sao lòng bao dung và sự bình đẳng lại quan trọng, về những khoảng thời gian mà sự thiếu vắng 2 yếu tố này đã gây ra những tác động tiêu cực trong lịch sử, cũng như việc thấu hiểu tốt hơn sẽ giúp mang lại tương lai tươi sáng mà các con thừa hưởng. Chúng ta cần các con lắng nghe lời nói của mình, và chứng kiến chúng ta sống một cuộc sống bằng tình yêu thương.
Chúng ta cũng không thể quên trách nhiệm của mình trong việc nhắc nhở con trẻ về những vai trò hình mẫu tỏa sáng trong những khoảnh khắc đen tối. Đó là cảnh sát và lực lượng phản ứng đầu tiên, những người cứu hộ qua đường và những người hiến máu. Những người an ủi thân nhân của các nạn nhân. Những nạn nhân mà hành động cuối cùng trên cõi đời này là để giúp đỡ người khác. Họ không chỉ là hình mẫu cho trẻ con, hành động của họ cũng là những điển hình cho chúng ta.
Trở thành phụ huynh cũng là lúc nhận ra rằng không phải mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát. Nhưng là cha mẹ, chúng ta nên nhớ trách nhiệm mà có thể hoàn thành trong khả năng bản thân: đó chính là nghĩa vụ dành cho những đứa con tình yêu và sự ủng hộ vô điều kiện; chỉ ra cho con sự khác biệt giữa điều đúng đắn và sai trái; dạy con biết yêu thương và không nên hận thù; trân trọng sự khác biệt, vì đây là món quà cần nâng niu chứ không phải điều để sợ hãi.
Đối với tôi, tình phụ tử nghĩa là luôn sẵn sàng có mặt. Do vậy, trong những ngày sắp tới, hãy luôn ở bên cạnh vì nhau. Hãy ở cạnh gia đình và những người đang tổn thương. Hãy ở cạnh nhau như một cộng đồng và một đất nước. Đừng bao giờ quên rằng chúng ta có thể đạt được nhiều tốt đẹp chỉ bằng hành động đơn giản là yêu thương mỗi người.
Xin chúc mừng tất cả những người cha trong Ngày của Cha!
VT tổng hợp.
Tin khác
- 5 điều người trí tuệ cả đời không hỏi (28/01/2020)
- Cách nhận biệt triệu chứng người bắt đầu có biểu hiện đột quỵ (13/04/2019)
- Những công việc thú vị có từ thế kỷ 19 (12/01/2019)
- Lời từ biệt mẹ đầy nước mắt của em bé ung thư trước khi qua đời (08/04/2017)
- Sự khác nhau một trời một vực giữa gái Sài Gòn và gái Hà Nội (19/03/2017)
- Chó tuyệt vọng tìm cách đánh thức bạn bị xe cán chết (08/08/2016)