la bàn (cg. địa bàn)

 


 

Dụng cụ dùng để đo góc nằm ngang giữa kinh tuyến từ và phương (góc phương vị từ...) tới một vật nào đó. La bàn thông thường gồm một kim nam châm có hai cực Bắc, Nam quay tự do quanh một trục thẳng đứng và một đĩa tròn chia độ theo các phương. La bàn dùng để xác định phương hướng theo các phương chính của đường chân trời; dùng trong khảo sát địa chất, đo đạc địa hình, lập bình đồ khu vực, định hướng vật bay, tàu thuyền theo phương của mục tiêu. Theo nguyên lí hoạt động, chia ra: la bàn từ tính, la bàn con quay, la bàn thiên văn, la bàn vô tuyến. La bàn từ tính đầu tiên do người Trung Quốc sáng tạo vào thế kỉ 1.